Chào các bạn, cảm ơn các bạn đã vào thăm blog

Chào các bạn, cảm ơn các bạn đã vào thăm blog

Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

Bingy Review

Bingy is often a process developed, tested and also utilised by 'Me' Level Bishop which has a look at to be able to haviving influence over engines like google with regard to my key phrases and also whole markets.

This process makes it possible for anyone to get ranking a fresh site as well as current internet websites about webpage #1 of Yahoo and also Askjeeve with regard to unique key phrases inside nights.

Retail Berry Review

Retail Berry is computer code that provides customers with useful guides, hot productdirections for them to start out your business on Walmart and Amazon. returning with advanced options, Retail Berry is basically the promising product for all on-line entrepreneurs on Walmart and Amazon. it'llcause you to become the leader of those markets in seconds.

Thứ Tư, 27 tháng 4, 2011

Mày để cho nó một chút


Xưa, có một anh học trò nghèo rất thông minh, thuê một căn nhà ở trọ trong phố. Đối diện với nhà anh là nhà một bà cụ chuyên nghề quay tơ, có một cô con gái út rất nết na thùy mị, chăm việc bếp núc.
Bà cụ thường đe bọn thanh niên hàng xóm: - Có già ở đây, bọn bây đừng hòng léng phéng đến con út.
Một ngày kia. Lúc bà cụ đang quay tơ, cô út nấu ăn dưới bếp, anh học trò cầm một cái chén nhỏ xíu sang nhà bà cụ: - Thưa bác, hôm nay cháu nấu ăn quên mua nước mắm, bác cho cháu xin một muỗng.
Thấy anh học trò ăn nói dễ thương nên bà cụ cũng dễ dãi: - Ừ con cứ xuống bếp nói con út đưa cho.
Anh học trò đi xuống bếp, giấu cái chén tỉnh bơ: - Cô út, bác nói cô cho tôi... nắm tay cô một chút.
Cô út sợ quá la toáng lên: - Má ơi! Anh này ảnh kêu...
- Thì mày để cho nó một chút. Có mất cái gì đâu!
Cô Út đành đứng im cho anh nắm tay. 3 bữa sau, anh học trò lại sang: - Thưa bác, cho con xin một củ hành nhỏ.
- Con cứ xuống bếp nói con Út đưa cho.
Anh ta lại xuống bếp: - Cô Út, bác nói cô cho tui hun cô một cái.
Cô Út la lớn: - Má ơi! Anh này ảnh đòi...
- Thì mày cứ để cho nó một chút...
Cô Út đành để cho anh ta hun. Cứ thế khi thì hạt tiêu, trái ớt, khi thì muỗng muối, hạt đường, cô Út cứ đành phải “cho một chút...". Một thời gian sau, anh ta đã được ở... rể nhà bà cụ.
Nước mắm hâm
Một anh nọ có tính sợ vợ vô cùng và ngu hết chỗ nói, bởi thế suốt đời cứ bị ăn hiếp mà không làm sao được. Anh ta biết thế là nhục, mắc cỡ với anh em, song cứ phải cắm cúi phục tùng theo lệnh bà.
Một lần, có bạn ở xa tới thăm, anh ta đến năn nỉ với vợ:
- Bữa nay tui có khách, vậy mẹ mày để tôi làm chồng một hôm, bao giờ có mặt khách đến thì mẹ mày để cho tôi cự nự la lối gì thì la. Chớ không khách khứa bảo vợ ăn hiếp chồng thì nhục cả.
Chị vợ thấy chồng nói thế cũng ưng thuận để đẹp mặt cả đôi và được tiếng với anh em. Anh ta được như ý nên tự tung tự tác quát nạt om sòm, chị vợ không hé răng nửa lời. Bạn bè thấy thế cũng khâm phục. Bữa ăn, mâm cơm được dọn lên một cách ngon lành đầy đủ, tuy thế anh ta vẫn:
- Nào, tô canh này sao mẹ nó nấu mặn quá thế này?!
- Chao ôi! Món xào gì mà lại thế này?!
- Đĩa thịt làm sao mà nấu như vậy?!
Thấy chồng chê bai đủ thứ, chị vợ vẫn vui vẻ lễ phép với chồng. Được nước, anh chồng như chim sổ lồng quên cả phận mình, nên lên mặt quá. Ngó đi ngó lại không còn gì để chê được nữa, khi thấy vợ bưng thêm nước mắm lên, anh ta nhận lấy rồi nói:
- Này mẹ nó, sao chén nước mắm này không hâm lên?
Nghe nói vậy, mọi người bò lăn ra cười. Chị vợ mắc cỡ không nhịn được cái ngốc của chồng mới bước lại túm tóc anh ta tẩn cho một trận.

Thứ Tư, 9 tháng 2, 2011

Bài hát của mưa

Anh thường đi trên những con đường ngày xưa vì giờ đây chẳng có em đi bên cạnh anh nữa.
Anh lạc chân đi giữa bao nhiêu ngày qua, những nụ cười trên phố đông nhưng đầy xa lạ.
Anh chợt nghe mưa hát những câu tình ca anh lại buồn vì nhớ em hay vì lạnh giá.
Hai hàng cây thay lá đã bao ngày qua chỉ còn anh những nỗi đau cứ kìm nén lại.
Vì thế anh cứ đứng trong màn mưa, để cuốn trôi hết tiếc thương ngày xưa, để những đau đớn vỡ òa sẽ không phai nhòa, để tim anh thôi xót xa, để chẳng ai thấy mắt anh lệ cay, vì những yêu dấu đã không còn đây, giọt nước mắt ấy chỉ là của cơn mưa qua mà thôi.